Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

NHỚ


Đáng lẽ chúng mình nên nói chuyện với nhau bình tĩnh hơn. Tuổi trẻ 

vẫn thường ngu ngốc thiệt nhiều, tự ái thiệt nhiều, nên cũng đánh mất 

thiệt nhiều. Nuối tiếc rồi cũng qua. Chỉ còn lại sự trống rỗng. Gặp gỡ 

ai cũng thấy buồn cười. Có lẽ mình đã quá lớn để không còn lãng 

đãng. Chiều nóng. Mất điện. Thời phiêu lãng cũng qua. Cuộc sống 

không thể không vận động. Có cảm giác mình đang rớt lại trong guồng 

quay vội vã. Nên sống thực tế hơn mới phải. Chiều vẫn rất nóng. Vội 

vã như đời sống bên mình.

2 nhận xét:

  1. Đúng là giờ tụi mình không còn thời gian để giận , để lụn vụn lặt vặt như thời còn son trẻ. Mình thực tế hơn, tính toán hơn nên chắc cũng vì thế mà...mau già hơn phải không Ru ?!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh, thực tế hơn nhưng cũng quên nhanh hơn. Sao dạo ni tui già rồi sinh hay quên sao í, nói trước quên sau. Càng lớn càng muốn đơn giản mọi nhìn nhận hơn, cho cuộc sống thi vị, bạn hiền nhỉ

      Xóa