Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

BIỂN


Thứ hai, tôi đâm sầm vào hắn. Thật tình không phải lỗi tại tôi. Đường nhão nhoét vì trận mưa đêm qua, máy móc làm đường vẫn ầm ầm, bụi vẫn tung mù mịt. Chỉ một đoạn đường từ nhà đến cơ quan mà thần kinh căng thẳng, chỉ sợ trượt tay là ngã. Điều may mắn là tôi không ngã, không làm sao cả. Nhưng nạn nhân của tôi lẫn phương tiện của hắn đang nằm dưới đường. Tôi muốn phì cười khi hắn đứng dậy, nhưng kịp ngừng lại. Hắn đang trợn mắt và quát: đi đứng thế hả?
-         Em không sai- Tôi tròn mắt, tỉnh bơ ngắm hắn
-         Cô…
Hắn có lẽ chưa nghĩ ra câu gì để mắng tiếp. Tôi thấy tội nghiệp. Hắn lấm lem từ đầu đến chân. Tôi tháo tấm khăn từ nãy giờ vẫn bịt mặt đưa hắn, tiếp tục nói tỉnh bơ:
-         Nếu anh có vợ, tôi tặng vợ anh một gói omo, nếu chưa, tôi mời anh 1 ly cà phê nếu gặp lại.
Hắn đang lău mặt, ngẩng phắt nhìn tôi như người ngoài hành tinh. Có lẽ hắn chưa gặp 1 đứa con gái nào ăn nói kiểu tôi đã nói.
-         Em muộn rồi – Tôi nói hiền hơn trước khi lên xe
-         Cô ơi – Hắn bỗng dịu dàng đáng ngờ khi cười – Tôi sẽ lấy omo cô tặng ở đâu?
Lấy omo ư, hình như tôi hơi thất vọng. Cái thói đáo để của tôi lên tiếng.
-         Ở đây, nếu ngày mai tôi lại đâm sầm vào anh lần nữa.
Ha ha… Hắn ngoác miệng cười. Tất cả cơ số bụi trên đường đang chui thẳng vào buồng phổi hắn. Tôi có cảm giác ngạt thở, và cáu.
-         Ngày mai tôi chờ ở đây cô nhé – Tôi nghe hắn nói trong tiếng cười và tiếng ầm ào khi phóng xe đi.
Hôm sau, đi qua chỗ ấy, tôi có ý xem ai đợi mình không nhỉ. Rõ ngớ ngẩn. Tôi sắm lại cái khăn che mặt khác. Và quên hết mọi việc.
Thứ 6, tôi có điện thoại
-         A lô, em là Châu. Ai gọi đấy ạ?
-         Tôi muốn uống cà phê. Ở đâu hả cô?
Trong 1 giây, tôi nhận ra ngay cái cách hắn gọi tôi là cô. Chẳng ai xưng hô vậy cả.
-         Xin lỗi, có lẽ anh nhầm điện thoại, đây là ngân hàng. Chúng tôi vui mừng chào đón quý khách.
-         Nghe nói ở đấy có phát miễn phí 1 gói omo – Cái giọng muốn cười vào mũi tôi của hắn làm tôi cáu quá.
-         Vâng ạ. Tôi nhẹ nhàng hơn tôi nghĩ – Nhưng đã có khách hàng nhận rồi ạ.
Tôi nói rồi cắt máy.
Chiều thứ 6. Tôi thèm ốc chiên quá. Mùa xuân, đẹp ngày đẹp tháng đẹp năm. Con bạn thân lấy chồng, tôi mất cạ lang thang cuối tuần. Từ ngày được nghỉ thêm thứ 7, tôi thấy mình nhàn cư 1 cách quá đáng. Thấy thèm bận rộn. Thèm được làm việc. Thi thoảng gặp lại lớp cũ, kéo nhau ra quán cà phê, toàn chuyện thế giới xa xôi, ngồi nhìn nhau chán rồi về. Con bạn thân, cái bụng lùm lùm, cứ thấy đi biển là một hai ba bốn đòi đi theo. Đứa nào cũng lắc đầu là ứa nước mắt. Ra nó cũng ham vui như xưa. Nó không biết tôi thèm như nó chừng nào.
Nghĩ vẩn vơ mãi, tôi bò ra quán ốc chiên một mình. Cũng thấy hơi ngường ngượng. Ai con gái lại thế, lớn tuổi rồi lại còn. Mẹ tôi vẫn phàn nàn như vậy. Gió biển nghe lành lạnh.
-         Này cô ơi, tôi ngồi cùng nhé – Hắn ngồi chễm chệ trước mặt tôi. Cười – Đông quá, hết ghế rồi, cô.
Tôi nhìn quanh, Đông thật. Toàn học trò. Tụi nó mê ốc chiên như nhau.
-         Anh muốn tôi mời một ly cà phê không? – Hắn không nghĩ tôi sẽ hỏi thế.
-         Ở quán ốc á? - Hắn chế giễu
Tôi thấy buồn cười, cười hắn, cười cả mình. Sao tôi lại bạo thế không biết.
-         Hay tôi mời nhá, cô? – Hắn cười, tôi không thích hắn cười
-         Thế thì tốt – Tôi nói và ăn nhanh hơn cả tụi học trò.
-         Em về nhé, hẹn tối gặp anh – Tôi đứng dậy và nói tự nhiên như hẹn hò
Hắn nhìn theo, không cười nữa
Cơm tối xong, bê bát đi rửa, tôi hát ông ổng “ Love – no matter what”. Bát va loảng xoảng. Mẹ mắng: nhẹ tay cô ơi, mấy cái bát sứt hết. Có ai rước với cho tui nhờ. Rồi Mẹ lẩm bẩm: vụng đủ đường.
Tôi phì cười: Con tính, Ba Mẹ phải thiệt khỏe. Hai mươi năm nữa, con gái con lớn. Mọi việc từ A đến Z Ba Mẹ chuyển giao công nghệ cho nó. Bỏ qua giai đoạn quá độ là con. Như vậy là hoàn hảo, Ba hi
-         Mi chỉ rứa là giỏi – Ba cười hiền
Lại một tối thứ 6 nằm nhà
Chiều thứ 7 đi biển
Ngày mới tốt nghiệp đại học, tôi mong muốn ở lại Hà Nội, bạn bè toàn ở lại cả. Mẹ lắc đầu: con gái, về. Quay sang Ba, lạnh lùng hơn: về. Thành thực mà nói, không phải vì hai cái lắc đầu của phụ huynh, tôi cũng biết lượng sức mình. Ở lại Thủ đô chắc giờ này tôi đói quá. Bây giờ nằm dài trên cát, tôi biết Ba Mẹ đúng. Mùa hè, sáng tắm biển, chiều tắm biển. Nếu ở lại Hà Nội, 1 năm được mấy ngày tắm biển. Mà tôi thì yêu biển, yêu những con mực nhỏ nhỏ nhấp nháy có cái râu cứ dính chặt vào tay, những con ghẹ cứ giương cặp mắt lồi ra mà chạm tay vào là rụt lại. Yêu cả giọng nói nặng miền Trung thấm đẫm vị biển mà rất nhiều người nghe không thể nào hiểu được.  
-         Không xuống sao cô?
Cái thị trấn này quả nhỏ bé, hắn đứng lừng lững trước mặt tôi. Bực mình, tôi ghét bất cứ ai làm phiền tôi lúc này. Chính xác là tôi xấu hổ khi bị nhìn thấy trông bộ đồ cộc. Lũ bạn trời đánh vẫn an ủi tôi là bây giờ đang mốt người dây. Tôi thì không sao nhưng với Mẹ thì đây chính là nỗi buồn lớn. Dù đã tìm mọi cách nhét cả đống thuốc bổ đông tây y mà tôi vẫn không thể tặng Mẹ thân hình tròn trịa như Mẹ mong muốn.  Quả thật trông tôi và hắn tương phản như một cường quốc giàu có và đại diện một đất nước thiếu ăn.
-         Sao ở đâu tôi cũng thấy anh thế? Tôi cau có
-         À, bởi tôi trông cũng được, nên phải phơi ra cho mọi người ngắm – Hắn nhăn nhở
-         Câu này thì tôi đã nghe trong 1 bộ phim nào đó rồi – Tôi châm chọc
-         Tôi là diễn viên ấy đấy, cô không nhớ sao?
Chúa ơi, Mẹ vẫn nói  tôi là đứa mồm mép đỡ tay chân, nhưng con gái Mẹ đã gặp đối thủ
Tôi đi biển thường xuyên hơn, uống cà phê thường xuyên hơn. gặp hắn thường xuyên hơn. Và thấy vui ơi là vui …

46 nhận xét:

  1. Chuyện này của bọn mình đã từ lâu lắm rồi, sao giờ em lại lôi nó ra khoe mọi người chi??? Em làm anh ngại....

    Trả lờiXóa
  2. Hì, tại em thấy vui ơi là vui...

    Trả lờiXóa
  3. Chiện lầy đọc tình củm loãng mạn y như phim hàn quốc ý nhể Ru nhể ?. Hóa ra Ru cũng loãng mạn gớm hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì chiện phin mờ, phải loãng mạng chớ Orio hầy

      Xóa
  4. Cái anh chàng đó bây rờ là bố cu tí à? gớm kể chiện dất hay, nói như em Vàng Anh là nó cứ y như fin hàn cuốc nhỉ?
    Một buổi chiều vui ơi là vui...cảm ơn Ru nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn vì được Pác cảm ơn, vui ơi là vui. Phin hàn cuốc thì sao vớt được diễn viên hả Pác, em kể chiện phin, ke ke

      Xóa
  5. Trả lời
    1. Lạnh tăng cường nữa rồi, tớ ngồi trong chăn mổ cò toàn sai chính tả phải xóa viết lại, hi hi... Và thế là yêu đó, mà đó có phải là yêu hông !?... Mờ sao vắng anh thì buồn...

      Xóa
  6. Là sao ta ? Là iu đó ! Mà đó có phải là iu hông ?!...
    Lãng mạn ghê chưa! Còn hát No matter what nữa chứ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Già rùi nói chuyện love- no matter what nghe bùn cười quá bạn hiền ui. Mí chuyện ni tui viết cả trên chục năm rùi, nằm trong sổ tay, giờ lôi ra chép lại cho vui xíu

      Xóa
    2. Hì hì... Bởi vậy đọc nó mới trong trẻo, nhí nhảnh vậy. Chứ tụi mình bây giờ mà viết thì nó sẽ như... Em Phải cưới Jang Dong Gun thui hén !
      À, blog Vui tuổi Già của Bác Dũng hỏi mình bạn có phải là người Quảng Bình không, mà mình vô tâm quá, mình nói mình cỉ đọc bài bạn, còn bạn ở đâu, mình...hì hì hì..chưa hỏi.
      Qua thăm bạn ngày mới. Chúc buoo6n may bán đắt nhé, khách khứa ra vào nhà ào ào cho bạn tui trả lời com...mỏi tay luôn hén !

      Xóa
    3. Bạn hiền cứ thức lọ mọ cả đêm không ngủ à. Buôn may bán đắt gì chứ. Tui chỉ có vài người bạn thui, cứ 1 ngày vô ra nhà các bạn quen đến mấy lần. Đọc bài mới, lục tung bài cũ lên đọc lại. Tui thích đọc nên thích ai là đọc bằng hết cả nhà luôn. Có bài đọc rồi lại đọc lại đến mấy lần. Tui sang nhà Bác Dũng rồi, sang làm quen đồng hương và còm trả lời Bác. Bạn hiền thức đêm ít thôi, mau già lắm, híc híc

      Xóa
    4. Mình ngủ sớm, nên dậy sớm, quen rồi bạn iu ui !
      À, cô người iu cũ của ông xã mình là người Quảng Bình đó nha.Hình như là xã Lệ Thủy đó. Đẹp cực kỳ - ngang ngửa với hoa hậu đó. mình thấy Hồ Ngọc Hà cũng người Quảng Bình. Chắc con gái Quảng Bình ai cũng vậy hết hả Ru ?

      Xóa
    5. Ý, viết thiếu, ý mình là con gái Quảng bình ai cũng đẹp hết hả Ru ?

      Xóa
    6. Nghe mà thích ghê, là huyện Lệ Thủy, quê tướng Giáp. Mà người cũ của OX ngang ngửa hoa hậu thì bạn hiền của tui cũng xinh đâu kém, đúng không. Tui thì cao ngang... rốn Hồ Ngọc Hà. Mấy bữa cũng tinh tướng, tưởng đủ dùng, ai dè hôm đọc bài 1,2,3 chụp của bạn hiền về đứng trước gương ngắm lại... chao, người không quen biết, không muốn quen biết bạn hiền ui...

      Xóa
    7. Bậy bạ, mình mà xinh ngang rốn hoa hậu cũng lạy nữa, OX mình khen mình chỉ hơn cô người iu năm xưa của ổng ở nước...khùng thui. Tui cũng không khá gì hơn bạn hiền đâu, cái vụ 1,2,3.. chụp là thiệt 100% đó. Thui kệ, xấu cũng còn có xấu lạ mà , vậy khỏi ai ganh tỵ cái bề nhan sắc với tụi mình hén !
      Xí, mà tui nhìn 2 nhóc bạn su-xì-bo thế kia mà kêu má mi nó ngang rốn HNH là tin hổng nổi rùi. Tên nào cũng...lỗ tai trên HNH chứ nhỉ ?! Hì hì..

      Xóa
    8. Sao mà mắt mũi tui ở đâu á, lần nào com cũng sai hết vậy trời. ý mình là " Tệ nào cũng ...lỗ tai trên HNH chứ ! "
      Tức quá. May là nhà Ru hổng có vụ xác nhận " bạn có phải là rô - bốt không ", nếu có, chắc tui đuối luôn vì vụ comment sai này quá !

      Xóa
    9. Quả ngang... rốn là thiệt luôn. Nhưng tụi mình quên cí vụ nhan sắc đi cho dễ bề.. tự tin, ô la la la la...

      Xóa
  7. Trang tham ban Rubic ne...1 ngay moi an lanh...nguoi ban than thuong cua Trang.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cô bạn hoa hậu blog thân yêu của tớ, nhà cậu sao toàn bị ẩn bài, tớ vào mãi mà cứ quay vòng vòng ứ vào được

      Xóa
  8. Ru của chị viết truyện lãng mạn quá... thấy nhẹ nhàng và yêu đời lên hẳn. Chị thì cứ mãi u tịch, trầm buồn :D

    Trả lờiXóa
  9. Nhà VoDan Thuy và có nhà mấy anh chị thân yêu bên YH nữa em đọc hết rồi, mấy hôm nay em toàn đọc nhà chị với anh Tieu Phong. Chuyện không có nội dung của em viết cho vui hồi lâu rồi.
    Chị không phải u tịch, trầm buồn. Chị sâu sắc và hay đòi hỏi cao ở bản thân và cả người đối diện. Thích nhất không chỉ là nhiều trải nghiệm mà là vốn ngôn ngữ cực kỳ phong phú, Là sự dứt khoát và can đảm trong mọi việc mà không để bản thân mâu thuẫn. Chị quyến rũ, tự tin đầy lôi cuốn nhưng đôi khi hơi cực đoan. Và luôn hiện hữu tình yêu đằm thắm đằng sau sự cứng cỏi đầy bản lĩnh nhưng thẳm sâu lại có những yếu mềm rất đàn bà.
    Chỉ là khi đọc nhà chị, em nghĩ rứa

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cảm ơn Ru nhiều lắm. Chị thấy em nhận xét về bài viết của chị tương dối đúng, nhất là tính cực đoan. Chị biết điều đó ở mình nhưng rất khó thay đổi. Rất ít bạn đọc nói về chị hay cách viết của chị, dù chị thấy qua bài viết chị vẫn bộc lộ ra tính cách của mình. Chỉ là chị không sao sửa được. :((

      Xóa
  10. ƯỚC CHI NGÀY MAI EM RA NGÕ VÀ ĐÂM VÀO MỘT NGƯỜI NHƯ... HẮN!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Răng mà phải ước rứa dì mi ui, dì tìm 1 hắn chuẩn như Jang Dong Gun rồi... đâm, hi hi... có kết quả thì mời chị ăn kẹo

      Xóa
  11. Cuối tuần vui nhé Ru ơi. Quê chỉ muốn một bịch omo thôi, hờ hờ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có ...gã khờ nhận rùi Pác ui, hi hi... Thanks Pác ghé qua

      Xóa
  12. Chào đồng hương QB Chuyện đ/h viết vui lắm .thì ra Q B quê bọ mình cũng cây bút ngang tầm văn sĩ lắm chỉ tiếc ko biết ở vùng nào babs đoán ko biết có đúng ko .PHải là bắc Q B từ Đồng hới ra đến đèo ngang . Thì ở đâu cũng là dân một tỉnh .Thỉnh thoảng qua nhà bác chơi nhé Chúc rubic an lành hạnh phúc nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ cháu cảm ơn Bác, cháu viết thi thoảng để cho vui thôi, cháu ở Hoàn lão, lấy chồng Lệ Thủy. Chúc Bác và gia đình sức khỏe, hạnh phúc.

      Xóa
  13. hắn ơi
    đợi với
    tôi nè
    xin lăn lóc ngã
    bởi nghe gió lùa ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mai tôi lên chùa
      Xin thầy chút lộc
      Trắng da dài tóc
      Hắn gặp theo về... he he


      Xóa
  14. tôi đâm sầm vào hắn...........
    ..sau đó.... gặp hắn thường xuyên hơn. Và thấy vui ơi là vui …
    có phải là tình yêu ko nhỉ,hihihihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. là sao ta, là iu đó, mà đó có phải là iu hông... hihihihi

      Xóa
  15. A, thế gói omo với ly cafe có dẫn đến đường đến UB đăng ký ko Ru ?

    Trả lờiXóa
  16. Và Thư nghĩ là HẮN đang rất MAY MẮN vì gặp CÁI RUBIC này trong cuộc đời nữa. Hehe.

    Trả lờiXóa
  17. Ru ới đi biển zậy được gòi chị , đi nhiều quá lại phẩy dùng ô mô của hắn thẩy da thì chít ..hê..hê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dì út đi đến đâu là vui đến đó. Lạnh thấu xương, đi biển chi chớ. Dì sao dạo ni hết ghét lại giận ai

      Xóa
    2. àh , iem đương rận cha xe ôm nhà iem ,hihi vớ vẩn chút mà chị

      Xóa
  18. Dạo này chắc Ru hết ghen tị với anh rồi nhỉ??? Anh vui vì điều đó

    Trả lờiXóa
  19. Em vẫn còn ghen tỵ lắm,he he... Em đùa xíu thôi, ai lại đi ghen tỵ với ông anh của mềnh chứ. Anh và chị Phusa là 2 người bạn blog đầu tiên của em khi em bắt đầu làm quen ở YH, khi đó cũng chưa có ai vô nhà em cả, anh sang nhà em mỗi ngày, còm động viên kiểu "khen blog". Em cũng không có nhiều bạn như anh, nhưng quen xong rồi thích là 1 ngày em chạy sang nhà mấy lần, như nhà anh với nhà VoDan Thuy đọc hết rùi,chẳng có bài mới em cũng chạy sang đọc còm cho vui rùi về. Bây giờ có nhiều nhà 1 ngày không sang thấy nhớ, chít thật...híc híc

    Trả lờiXóa
  20. Sáng sớm em ra vườn , hái bông sang tặng Ru ...Ru ới buổi sáng vui nhiều heng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị thích Ori vui tươi mà thẳng thắn lắm, chị nói thế vì chị đọc còm của Ori với Pác MO ở nhà Pác Sông quê. Cám ơn bông của Ori, ngày vui nhé

      Xóa
  21. “ Love – no matter what”
    Tình yêu không có vấn đề gì là sao ta??

    Trả lờiXóa